talawas chủ nhật

 


Thơ :: 29.10.2006
Nguyễn Thế Hoàng LinhBé tập tô



Nguyen The Hoang Linh
Nguyễn Thế Hoàng Linh

"Tôi nghĩ, cái quan trọng trong người làm thơ là duy trì dòng chảy của tính thơ, dòng chảy ấy vốn dĩ đã là sự lưu thông của sáng tạo. Những cái gọi là “giá trị cổ truyền” có tính thơ sẽ được nối dòng, bằng không, sẽ bị đào thải trong cuộc cạnh tranh lành mạnh: Tung tất cả ra dư luận, để độc giả tùy chọn. Vậy thì, cố tình thách thức để làm gì? Cái cố tình thách thức chỉ đáng khi nó cũng chất chứa tính thơ."
(Nguyễn Thế Hoàng Linh trả lời phỏng vấn của Nguyễn Đức Tùng)

talawas chủ nhật kì này xin giới thiệu tập thơ Bé tập tô của Nguyễn Thế Hoàng Linh, do tác giả mới tuyển chọn từ những sáng tác gần đây của anh.

talawas chủ nhật

Nguyễn Thế Hoàng Linh

Bé tập tô

(tập thơ, 113 bài)


Lồng Xa Chạm Nhận Gieo Hòa bình Riêng

 


hút thuốc

hút thuốc là việc không nên làm
lần này, các phương tiện truyền thông rất thành thật
tôi và họ vẫn hút
dù biết sẽ phải trả giá
với tôi, ngay lập tức
tôi trở nên mệt mỏi
hững hờ khi đi dạo với em
hic, thói quen
phải chăng chiến tranh cũng như thế?

tôi cũng tầm thường như những kẻ gây chiến?

28.11.05


dù anh biết

anh phải mạnh như một viên sỏi nhỏ
lăn từ trên đỉnh núi xuống vực sâu
anh chẳng biết để làm gì cả
nhưng dường như là cả một nhu cầu

anh phải mạnh dù nốt lần này nữa
phải gầm lên như con thú
với vết thương của nỗi lặng im
bào mòn dòng máu nóng
phải xù lông quát trả hư vô
dù anh biết chẳng để làm gì cả

dù anh biết chẳng để làm gì cả
anh vẫn chờ và đau đớn vì em
và không chắc một điều gì nữa
có thể sau giấc ngủ
anh đã đi và chẳng giải thích gì
không để lại dù một lời trách móc
khi mất đi những tín hiệu thuỷ chung

anh phải mạnh chỉ vì anh phải mạnh
để nở bung cả ruộng hướng dương hồn?
vì anh vì em hay vì điều gì khác?
hay là vì tất cả?
dù chẳng để làm gì
nếu em cần thì hãy
đến hoà vào niềm bung cánh của anh

24.05.05


gì nhỉ bây giờ

mời em gì nhỉ bây giờ
ví còn nuôi nấng hai tờ năm trăm
mời em trà đá ngàn năm *
và mời em một chỗ nằm bên tôi
cho rằng ít ỏi thì thôi
mời em về lại cái hồi lạ xa

hai tờ năm trăm cơ à
một trà đá
một vina
một mình

*: Loại trà quý không thua Mầm đá của Trạng Quỳnh
được người bán cố tình phục vụ chậm đến ngàn năm để kích thích dịch vị
thật tuyệt khi sau ngàn năm chờ đợi
được thưởng thức một loại thuốc quý cất giữ ngàn năm
có vị chua quý tộc và mùi ẩm mốc nồng nàn
uống xong dư âm vọng đến ngàn năm...

15.06.05


như

anh muốn nằm như một con đường cỏ
lũ trẻ và châu chấu bò lên
em cũng thế
chúng ta nằm tận hưởng
những sát na rung động không tên

có những đứa giật tóc giật râu anh
và có đứa cắn cả vào da thịt
chúng chưa hiểu đau đớn của tha nhân
nhưng cứ để chúng hạnh phúc vì điều đó
trước khi chúng hiểu
này em yêu
em chịu được đau không?

anh sẽ nằm và âm thầm khóc
nếu một ngày thiếu một đứa trẻ con
nó bị mẹ cấm, ốm, chết hay không muốn bò lên anh nữa
như con châu chấu tung cánh
bay qua những lối mòn

có đứa trẻ chạm phải nước mắt anh
và cả nước mắt em thánh thót
biết đâu nó ngấm nỗi buồn chim hót
và niềm vui nào đó rất vô ngôn
nó chảy theo một lẽ sinh tồn

anh muốn nằm như một con đường cỏ
bỗng trải dài xanh tới mênh mông
rồi có lúc cỏ khô và bốc cháy
nhưng em yêu từng khoảnh khắc, phải không?

31.05.05


not

đái ra mười sáu nỗi buồn
và ba nỗi nhớ
đái luôn giận hờn
chỉ còn độc nỗi trống trơn
mang hình bóng nỗi cô đơn tuyệt vời

đái không ra được mặt trời
và không ra nổi một lời một mong ai
không tài nào đái bất tài
ứ trong tồn tại và khai ngút ngàn

girl, i am not a man
a child whose heart just can’t cúi luồn

12.07.05


hồn nhiên

hồn nhiên lại một lần đi
hãy cho tồn tại bắn bi tại tồn
gặp em tôi bỗng muốn hôn
nhưng hôn là sẽ không hồn nhiên đâu
nhưng rồi tôi tự lắc đầu
hồn nhiên là thoả nhu cầu bản năng
nhưng không để chạy hết xăng
kẻo rơi vãi hết những thằng hồn nhiên
hồn nhiên suy tính triền miên
nhưng không phải loại lấy tiền bỏ tâm
hồn nhiên tay em vẫn cầm
và không cố ý cầm nhầm tay ai
hồn nhiên là biết rộng dài
nhưng không để nó bạt tai chính mình
hồn nhiên cả lúc làm tình
hồn nhiên cả lúc phê bình nhân gian
hồn nhiên là hiểu phai tàn
nhưng không chịu để nó san phẳng đời
hồn nhiên lại không em ơi
cho dù em đã đánh rơi điều gì

15.09.05


nhược

khi không biết hút thuốc
tôi nghĩ hút thuốc là sai
đến khi tôi biết hút thuốc
thì hút thuốc vẫn là sai

26.12.06


tôi là của ai

bông hoa là của ai
khi nó mọc trên cánh đồng
hạt từ cây hoa trong bồn
gió mang nó đến đây
khí trời khí đất làm nó nẩy mầm và lớn
đất được người làm mướn cày xới tươi xốp
và tưới nước
người chủ ruộng được thừa kế từ cha mình
người cha cướp ruộng của người cha khác
người cha khác có mảnh ruộng từ của hồi môn của vợ
người vợ là con người biến đất hoang thành ruộng
đã lỡ tay đốt cháy một cánh rừng
người đốt rừng không biết ai sinh ra mình
đã đau khổ đã hạnh phúc vì điều đó
đã mỉm cười khi nhắm mắt
bàn tay chai sần ngủ yên trên bụng

bông hoa là của ai
cậu bé chăn trâu định hái tặng cô bé chăn bò
nhưng rồi lại tặng cô học sinh thành phố về chơi
cô bé thích thú và đã đánh rơi

bông hoa là của ai
nằm nát dưới vệt xe
một người chở một người đi hoặc đến

bông hoa là của ai
sự di chuyển, mưa và thời gian tách nó ra
gửi đến những nơi không người nhận
bông hoa, nếu em cần thuộc về một điều gì đó:
bông hoa là của bài thơ

07.12.05


mèo con tập nói

mèo con tập nói
bắt chước họa mi
ríu ra ríu rít
mèo kêu phì phì

gáy theo gà trống
ò ó o o
đập đuôi rướn cổ
chỉ ra phì phò

tập nhiều đói quá
mèo kêu meo meo
nó gọi mẹ đấy!
cả nhà cùng reo

02.08.03


mềm

em trở nên lạ lùng
khi nằm ngoài ý niệm
đêm tươi mát như chiếc lá
mùng tơi

những câu thơ không nhớ nổi mình
tràn ra ngoài trang giấy
rỏ từ trên bàn xuống sàn lạnh
không tiếng vỡ

sao rơi trên mái
một ngôi nhà rất xa
những vì sao nhỏ hơn bông tuyết
cài trên tóc
một cô gái có điều gì giống em

tôi thở
nếu hạnh phúc là thở

16.02.05


muốn là

muốn là cơ thể Maradona những năm ’86
sung mãn như hoẵng
muốn là mình lúc kiệt sức
nhưng tạm thanh thản
sau khi xong một việc
muốn là những sợi những phím đàn
được mơn man
được riết
muốn là hơi thở
đi ra từ lồng ngực em
muốn là một vài chữ
đã lâu không bị ai quấy rầy
muốn là nắng sau những ngày ẩm ướt
phố căng da đón nhận
muốn là một độc giả
một hôm vỗ cánh rừng thơ
muốn là lời nói
thốt ra và không trở lại
muốn là mẹ là bố
nhận được món quà là sự hiểu của lũ con
muốn là sự im lặng mang tên cảm ơn xin lỗi
dày vò đôi môi đôi mắt
muốn là triết gia
vấp ngã vì một cọng cỏ nhớ ra mình hiện hữu
muốn là em
là bầu trời
là người dân Iraq
là đứa trẻ mang quốc tịch nhân loại
đâu có làn da nào không thấm được tình yêu

muốn ừ muốn
bằng lòng với sự muốn
như giàn thiêu dưới gót trái tim

17.02.05


dựa

anh phải dựa vào sự thật
như sự thật dựa vào anh
và sự dựa là sự thật
không cả ba vỡ tan tành

25.03.05


hộp màu của Tạo Hóa

màu còn ít nhất trong hộp màu
của Tạo Hóa
là màu đen
bạn ấy lỡ dùng nó quá nhiều
cũng bởi bạn ấy hào phóng
chia cho loài người nữa
chúng tôi vẽ lên mắt bạn
hai quầng thâm
như cú vọ

tôi mở hộp màu của mình ra
thấy còn nhiều màu đỏ
màu đỏ trong hộp màu của Tạo Hóa đã vơi
bạn ấy đã vẽ hoàng hôn
rồi lá rụng
rồi những đôi môi sánh với mặt trời
bạn ấy cất cả màu đỏ trong rượu trắng
lộ ra trên mặt người say
nhưng bạn ấy quên cấm loài người
lấy máu đồng loại làm màu vẽ
màu đỏ của tôi sẽ vơi
khi vẽ lại điều này
tất nhiên là cả lá rụng
cả hoàng hôn
cả màu máu trong cơ thể và được hiến tặng

tôi thích dùng màu xanh nhất
ngay cả khi nó không tượng trưng cho điều gì
tôi thích dùng màu xanh vẽ những màu còn lại
như chúng ta sẽ dùng tình yêu định nghĩa lại mọi sự
hoặc là nỗi cô đơn
bạn Tạo Hóa của tớ ạ

17.11.05


tớ sẵn sàng

khi bạn viết bất cứ điều gì
bạn không khỏi liên tưởng đến những người
chắc chắn sẽ đọc nó

B có cái mũi to
và một lòng kiên trì đáng nể
G có một vết sẹo dài ở bắp tay
và một sự nhân hậu tưởng như đã tuyệt chủng
H có một căn nhà lớn
một con chó đốm vừa bị bắt mất
và một cô bạn gái cằm như trái mơ non
cô nàng chỉ lên mạng để check mail và chat
D hay nói dối những điều tốt hơn nói thật
hay khóc một mình
tại sao bạn biết
đó là một bí mật chỉ bạn và Y biết
Y đang ngáy
nhưng bạn không bực bội bị làm mất tập trung
vì bạn đang tập trung vào sự ngáy của Y
nhiều khi Y ngáy như hát
bạn tính sẽ dùng tiếng ngáy của Y cho phần hoà âm
một bài hát về niềm vui của mình
khi Y đọc điều này
Y sẽ cười phá lên
có thể
bạn sẽ dùng thêm cả điệu cười ấy
bầu vú Y như những vòm cây
bàn tay trễ nải của Y trên vầng trán
như là gì nhỉ
như một mảnh dịu dàng của Y
Y sẽ không đồng ý khi đọc điều này về L:
L tàn nhẫn và khéo che giấu
Y sẽ không nói:
L tàn nhẫn và hay giấu diếm mà chả giấu được ai
mà Y sẽ bênh L:
quá khứ của L quá đen tối
thôi được
vì bầu vú và sự dịu dàng của Y
L là một người nấu ăn khéo
dù L có thể nhổ bọt vào món ăn
trước khi tươi cười phục vụ
dù L rình rập Y mọi lúc mọi nơi
dù L đọc những điều này chỉ để tìm điều gì hớ hênh
và cướp đi niềm hạnh phúc của Y
thôi được
L còn là một người xinh đẹp
S, cậu đọc được điều này thì hãy liên lạc với tớ
tớ sẵn sàng nhận một cú đấm của cậu
B, G, H, D rất muốn cậu trở lại
cả Y nữa
và cả L

khi bạn viết bất cứ điều gì
bạn là con thú
độc giả mang một khẩu súng săn
hỡi người đi săn chăm chú
sao không chào con thú sau lưng?

21.08.05


từ mô hình internet

tôi gửi tặng những nhà kiểm duyệt
một bài thơ

bạn nghĩ
chữ sẽ được hút khỏi giấy
vào một cái chai
từng cần mẫn hút vô số chữ
lắc lắc lắc lắc
cho đến khi mọi chữ đều mềm nhũn
và ngoan ngoãn
se sẽ được đổ lại giấy

hoặc bạn nghĩ
chữ sẽ bị những nhát chém
ngang dọc chéo
rồi được dọn xác khỏi trang giấy
một cách bí mật
các con chữ sống sót được xô lại gần nhau
hoặc các khoảng cách được biện hộ bằng tân hình thức
độc giả sẽ phán xét:
kẻ viết đã tạo ra một thứ sạch sẽ và nhạt nhẽo

hoặc bạn nghĩ
bạn sẽ chẳng đọc được gì
vì bài thơ chẳng bao giờ đến được với bạn
nó mãi nằm lại trong bộ sưu tập của các nhà kiểm duyệt
có thể tác giả còn vinh hạnh được chung số phận với tác phẩm

hoặc có thể bạn nghĩ rất khác
khi trí tưởng tượng của bạn quá tuyệt
hoặc kinh nghiệm trận mạc của bạn quá dầy dặn

nhưng có lẽ bạn sẽ chẳng nghĩ gì

bài thơ được sinh ra

bạn đâu đón chờ nó

các nhà kiểm duyệt rồi cũng quá mệt mỏi
không còn thời gian dọn dẹp những thứ họ nghĩ là rác
bởi đã đến lúc họ phát hiện
cả thế giới quanh họ là rác
họ thèm về với những đứa trẻ
vắt óc giải thích cho chúng phải đến một tuổi nào đó mới nên chọn nói bậy hay không
đừng để sự tục tĩu làm chủ
nếu đó không là sự lựa chọn của hiểu biết

khi thế giới không còn độc giả
thơ càng lênh láng khắp chốn
chúng ta tiếp tục khinh bỉ thơ
nhưng mỗi chúng ta đều sản xuất hàng loạt
và mặc lại cho riêng thơ ta khái niệm về sự cao quý từ thời cổ đại
việc chỉ còn ta đọc ta là nỗi cô đơn của ngôi sao

nhưng rồi sẽ không thể không có
lúc nào đó bạn thốt lên:
tôi biết làm gì
trong một thế giới tự do, ngu muội và đầy ngộ nhận
câu hỏi ta là ai biến mất
hiểm họa tiếp tục tự do sinh nở
nó đâu khá hơn thế giới trước đây

bạn sẽ luyến tiếc những nhà kiểm duyệt
như xót xa cho những ông đồ già

nhưng bạn hoàn toàn nhầm lẫn

khi bạn không hiểu nổi sự cần của thơ
bạn không thể tìm thấy nó
thế giới là hội chợ hàng nhái
chúng ta cùng mã vạch với các nhà kiểm duyệt
khi chúng ta đánh mất sự tự kiểm duyệt

24.11.05


khai

đến nước này tôi xin khai
cho lòi đuôi gã độc tài cõi thơ
hắn ta là máu thời giờ
còn vương khóe mép giấc mơ trần truồng

09.01.04


nghĩa và tôi

cho tôi được thấy tôi vô nghĩa
khi mà em mãi cách xa tôi
em đừng tưởng bở em yêu ạ
chẳng qua là tại nghĩa vô tôi

25.01.04


trái đất xoe tròn

này hồi sinh của mùa đông
đừng làm kinh động bông hồng chết non
cô đơn trái đất xoe tròn
một con mắt nữa vẫn còn khép im

12.04.03


bài thơ bốn khổ

Hết khổ thứ nhất

Sang khổ thứ hai

Tới khổ thứ ba

Vậy mà còn khổ

2000


tờ khai chứng minh nhân dân
viết vào ban sớm ngày gần gió đông

anh không thích tôn giáo không
mà vẫn phải viết vào mông tờ điền
nghiệp nghề: vừa tỉnh vừa điên
tại nơi khan hiếm dịu hiền bao la
mà anh vẫn phải khai là
kinh doanh nước mía tại ga hàng đường
nguyên quán muốn viết: vô thường
gạch đi
suy nghĩ
viết:
dường đâu đây
tên vợ muốn viết là mây
nhưng mình chưa cưới nên đầy phân vân
hộ khẩu thường trú: tấm thân
sinh ngày: một số người cần
tại: nơi nào đó đang dần lớn khôn
họ tên: KHÔNG QUÁ BUỒN NÔN
tên gọi khác: gã thèm hôn tính người
dân tộc: không quá biếng lười
chiến tranh nhiều quá nên rười rượi đau
trình độ học vấn: nhặt rau
quét nhà, rửa bát, tự lau mặt mình
họ tên cha: thích hòa bình
họ tên mẹ: thích ân tình nơi nơi
dấu vết và dị hình: đời
kí tên rồi nộp...

...trời ơi cậu này
cậu bước ra khỏi đây ngay
nếu không đi đúng đường ray đồ đần
bị chê đến bốn chín lần
khai đi khai lại không dần ngộ ra
thế nào là diện mục ta
trước và sau lúc lìa xa bụi hồng
đành hỏi một không tám không
tuy nhiên
sóng đã sang sông mất rồi
lẽ nào lại nỡ lòng thôi
sẵn sàng bị mắng lại ngồi lại khai
chỉ mong em đừng véo tai
khi anh lơ lửng giữa hai tinh cầu
dù anh giấu diếm đến đâu
đời anh vẫn cứ là câu chuyện cười
đành phơi bày trước loài người
để xem họ có biết cười trong xanh
để cho anh bớt lưu manh
và yên tâm sống vô danh giữa trần

18.11.05

© 2006 talawas

Nguyễn Thế Hoàng Linh sinh năm 1982. Hiện sống ở Hà Nội.

Tác phẩm: Thơ: Nguyễn Thế Hoàng Linh đã viết hàng nghìn bài thơ trên diễn đàn internet. Tác giả đã chọn lựa và làm thành các tập thơ sau: Mầm sống, Uống một ngụm nước biển, Em giấu gì ở trong lòng thế, Bé tập tô. Văn xuôi: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng, Chuyện của thiên tài (tiểu thuyết), Văn chương động.

Giải thưởng: Giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội 2004 cho tiểu thuyết Chuyện của thiên tài.

gui bai Gửi bài này cho bạn bè    in baiIn bài